Dù thế nào bầu trời vẫn xanh

1. Tôi có một tuần kỳ lạ, lại một lần nữa cảm giác muốn viết ra những điều trong đầu trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Những câu chữ chưa bao giờ vô nghĩa đến như vậy. Tôi cứ để mình viết linh tinh trong sổ tay mà không một lần đọc lại…

Chúng ta nói gì khi chúng ta nói về chuyện đọc

Tuần vừa qua tôi đọc được một bài phát biểu khá hay của Neil Gaiman trên tờ The Guardian về tầm quan trọng của việc đọc sách, thư viện và trí tưởng tượng trong thời đại hiện nay (xem bản tiếng Anh tại đây, hoặc bản tiếng Việt do Nhã Nam dịch tại đây và đây)….

Nhìn lại và tìm lại

Đã gần 2 tháng không viết gì, câu chữ cứ lẩn quẩn trong đầu không chịu chui ra. Nhiều lúc tôi nghĩ mình chả có năng lực viết cái gì cho ra hồn, cho dù đã có thời gian tôi cho rằng viết đối với tôi là một cách cứu rỗi chính mình. Vậy là…

Vắng

Ngồi trong quán cafe quen thuộc, dưới ánh đèn vàng rực mang lại cảm giác ấm áp bởi bên ngoài là màu xám lạnh lẽo của một cơn mưa đang chuẩn bị kéo đến, tôi được nghe tiếng trò chuyện của những con người xa lạ bằng một thứ ngôn ngữ xa lạ mà tôi một thời…

Chúng ta thường nói với nhau về điều gì?

Đây là câu hỏi đôi khi tôi thấy khó mà trả lời bởi điều này giống một nỗ lực lớn lao nhằm duy trì một đoạn hội thoại, mà tôi vốn không phải là người giỏi giang trong lĩnh vực này. Như lúc này đây, khi ngồi một mình trong quá cà phê yêu thích,…

Dấu vết của ký ức

Tôi nhớ đã từng đọc ở đâu đấy một câu nói, “ký ức là một điều buồn cười”, ngẫm ra thật đúng bởi thỉnh thoảng đâu đó trong cuộc sống của tôi, ký ức thường xuất hiện bất chợt, hòa trộn với không gian của hiện tại, khiến tôi đi lạc vào một chiều không gian…

Biển của mỗi người

Đợt vừa rồi, tôi có dịp được đến Vũng Tàu lần đầu tiên trong cuộc đời. Một chuyến đi theo đúng nghĩa là hứng chí lên, quyết định rồi đi, không kế hoạch, không dự tính. Ban đầu tôi không định thực hiện chuyến đi này nhưng tự nhiên cảm thấy chán hết tất cả,…

Cho người nằm xuống

Đã một tháng kể từ ngày ông nội tôi qua đời. Trước đây, thi thoảng khi nghĩ về việc ông bà tôi ‘ra đi’, tôi sẽ cảm thấy như thế nào, thường thì đó chỉ là những ý nghĩ thoáng qua và tôi tự cho rằng có lẽ mình sẽ không bị chấn động lắm vì…

Rin à, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi

Nếu người miền Bắc gọi bà ngoại là bà, người miền Nam thì gọi thân thương hơn là Ngoại thì người miền Trung, mà cụ thể là người Huế như tôi gọi bà Ngoại là mệ Ngoại. Tiếng “mệ” đối với tôi là những gì thân thương, gần gũi và ấm áp nhất mà tôi…

Cảm xúc vay mượn

Cảm xúc lại đến với tôi, mạnh mẽ, bạo liệt. Đây là điều mà tôi hay tự nhủ với bản thân là thứ cảm xúc vay mượn, đẹp đẽ nhưng không phải của mình. Tuy nhiên tôi hoàn toàn hạnh phúc đối với trạng thái “vay mượn” này. Nếu đây là những gì xuất phát…